Là một người đam mê leo núi, nếu bạn đã từng dành thời gian leo Fansipan, Putaleng, Bạch Mộc Lương Tử… thì có lẽ điểm đến tiếp theo không nên bỏ qua trong khu vực Đông Nam Á – đỉnh Kota Kinabalu – nơi cho bạn cảm giác chạm tới cột mốc ở độ cao 4095m.
Kota Kinabalu nằm ở đâu?
Kota Kinabalu thuộc bang Sabah, nằm trên đảo Borneo thuộc Malaysia. Bang Sabah cũng là điểm đến của nhiều khách du lịch đam mê lặn biển mong muốn được tới – nơi có Sipadan – hòn đảo núi lửa duy nhất của Malaysia nằm ở gần Sabah.
Đỉnh Kota Kinabalu là một điểm đến khá phổ biến trong khu vực đối với những người đam mê trekking. Cung đường để chạm tới đỉnh low peak ở độ cao 4095.2m có thể bắt đầu từ cổng Timpohon hoặc cổng Mesilau. Ngoài ra ở điểm nghỉ gần đỉnh bạn có thể trải nghiệm môn leo núi đá – Via ferata.
Thời điểm đẹp nhất để tới đây
Thời điểm phù hợp để bạn thực hiện chuyến leo núi ở khu vực này là từ khoảng tháng 3 cho tới tháng 8 khi thời tiết khá mát mẻ, ít mưa.
Lịch trình chuyến leo núi 2 ngày 1 đêm
8h00 sáng ngày thứ 1: Trước khi tiến vào cổng làm thủ tục, chúng tôi được cung cấp bữa ăn sáng nhẹ với thực đơn tự chọn tại một cửa hàng ngay trước cửa công viên.
9h30 sáng ngày thứ 1: Chúng tôi bắt đầu hành trình 2 ngày 1 đêm chinh phục đỉnh Kota từ Timpohon Gate. Tại đây chúng tôi được phát dây đeo với bảng thông tin gồm tên, ngày leo và nhóm cũng như được nghe phổ biến thông tin giới thiệu về công viên cũng như về chặng đường chúng tôi sắp trải qua.
Trước khi bắt đầu leo nhóm cũng được 2 bạn hướng dẫn “nắn gân” khi cho biết nếu không lên tới điểm dừng chân nghỉ đêm trước 17h chiều thì sẽ không còn gì để ăn và điều này đã trở thành một động lực không hề nhỏ cho chúng tôi trong chuyến hành trình này.
Để tới được chặng nghỉ đêm ở Laban Rata mất trung bình từ 4 -6 tiếng. Trên suốt chặng đường từ Timpohon Gate tới nhà nghỉ sẽ có các chặng nghỉ chân và đây là những điểm dừng chân tuyệt vời để bạn có những giây phút dừng chân ngắm cảnh và cảm nhận thiên nhiên, đôi khi bạn còn có cơ hội bắt gặp những “cư dân” của vùng núi này lẩn khuất tại những chặng nghỉ
14h00 chiều ngày thứ nhất: Vượt qua con đường với thảm thực vật phong phú, chúng tôi đã trông thấy nhà nghỉ Laban Rata từ đằng xa, cảm giác hưng phấn bủa vây khiến chúng tôi dường như bước đi nhanh hơn. Bên cạnh đó lại có những lời động viên từ các bạn leo núi ở các đoàn khác khiến chúng tôi quên hết đi mệt mỏi.
Laban Rata Guesthouse là điểm dừng chân của ngày thứ nhất ở điểm cao 3.272m. Đây là nhà nghỉ lớn nhất ở độ cao này với sức chứa khoảng 80 người. Bên cạnh Laban Rata còn có Panar Laban Hut, Gunting Lagadan Hut hay Waras Hut nhưng có vẻ nhỏ hơn
15h45 chiều ngày thứ nhất: Sau khi đi tham quan xung quanh, chúng tôi quyết định vào phòng ăn kiêm sinh hoạt chung vì đã đói mềm người và cũng rất mong muốn được giao lưu với các bạn leo núi đến từ các quốc gia khác. Lúc này các đoàn leo núi cũng đã có mặt khá đông đủ
Với chúng tôi có lẽ đây là bữa ăn ngon nhất trong tất cả các lần leo núi từng tham gia. Bữa ăn buffet thịnh soạn với đầy đủ các món cơm, rau, salad, thịt gà, thịt lợn, cháo, thịt bò hầm, súp…hoàn toàn phù hợp với cả các bạn ăn chay.
17h30 chiều ngày thứ nhất: Các đoàn leo núi ngày hôm nay có lẽ đều đã có mặt ở đây và chúng tôi cũng mong không ai trong số họ lên quá muộn để có thể bỏ lỡ một bữa ăn ngon như thế này.
Lúc này nhóm được các bạn hướng dẫn thông báo cần có mặt tại sảnh chính vào lúc 1g sáng mai bắt đầu ăn sáng và leo tiếp để kịp đón những tia nắng đầu tiên của ngày mới trên đỉnh. Cái cảm giác háo hức của việc sắp được đặt chân lên đỉnh Kota Kinabalu cộng với việc phải đi ngủ từ lúc 18g chiều khiến mình cứ thao thức suốt dù nhiệt độ ngoài trời ngày càng xuống thấp…và rồi mình đã thiếp đi lúc nào không hay.
1h00 sáng ngày thứ 2: Cái lạnh 3 độ tê tái khiến việc làm vệ sinh cá nhân trở nên khó khăn hơn. Ở các phòng bên cạnh mọi người cũng đã lục đục trở dậy và chuẩn bị hành trang để tiếp tục cuộc hành trình, bữa ăn sáng của chúng tôi cũng diễn ra nhanh gọn với bánh mì kẹp trứng, một chút salad và 1 cốc cafe nóng hổi.
1h30 sáng ngày thứ 2: Lúc này trời mưa nhẹ khiến thời tiết càng lạnh hơn.Bạn hướng dẫn tập hợp nhóm chúng tôi lại và phổ biến về tuyến đường sắp tới với nhiều những đoạn dốc và có những chặng cần đu dây cũng như các vật dụng cần mang lúc này (đèn pin đeo đầu, găng tay…)
2h00 sáng ngày thứ 2: Đoàn người lầm lũi nối tiếp nhau đi trong mưa, thi thoảng lại nghe thấy có những tiếng trượt ngã và gọi nhau, ánh đèn pin hắt sang cả một góc trời.
Càng lên cao càng khó thở, bên cạnh đó lại mưa rét căm căm cộng với độ dốc khiến chúng tôi thấm mệt, lúc này tôi bước đi và cố gắng điều hòa nhịp thở như vẫn tập ở nhà. Từ điểm cao này trở lên không có các lán nghỉ nên mọi người cứ tự do dừng lại nghỉ ngơi khi thấy mệt. Cái cảm giác rét, đói và mệt cứ bủa vây khiến chúng tôi phải dừng lại nhiều lần và bổ sung thêm nước, chocolate và thanh năng lượng để bù đắp cho những mệt mỏi và giá lạnh.